Internet ở Bắc Triều Tiên

Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên (còn gọi là Triều Tiên hoặc Bắc Triều Tiên) gần như cô lập hoàn toàn với phần còn lại của Thế giới, mặc dù có mạng di động công cộng nhưng quốc gia này không có mạng dữ liệu băng thông rộng. Có đường Internet vệ tinh từ BGANThuraya cho phép tốc độ tải xuống 492 kbit/s và tải lên 400 kbit/s, tuy nhiên rất khó để kéo mạng lậu từ đường truyền vệ tinh này về. Một quán Internet công cộng ở Bình Nhưỡng và các khách sạn cao cấp sử dụng Internet vệ tinh để phục vụ khách hàng.Theo một bản báo cáo năm 2009, rất nhiều người Triều Tiên chưa bao giờ nghe tới Internet[1], mặc dù có một số tổ chức tin tặc chính phủ kết nối Internet qua đường truyền của Trung Quốc.[2] Tự ông Kim Chính Nhật nhận mình là một "chuyên gia Internet" đã nói rằng mình "rất thích lướt mạng".[3]

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Internet ở Bắc Triều Tiên http://175.45.176.14/ http://english.donga.com/srv/service.php3?biid=200... http://afp.google.com/article/ALeqM5jp-agp6RIAqb0G... http://translate.google.com/translate?js=y&prev=_t... http://www.newyorker.com/reporting/2010/07/12/1007... http://query.nytimes.com/gst/fullpage.html?res=9E0... http://www.physorg.com/news6109.html http://www.uriminzokkiri.com http://www.wtop.com/?nid=108&pid=0&sid=1338399&pag... http://my-korea.info/directory.html